- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng ném cho 2 triệu để sắm Tết rồi vênh váo, tôi giơ điện thoại ra rồi nói một câu khiến anh tẽn tò
Chồng tôi lương đã không cao lại còn luôn chắt chịu mua đồ cho nhà đẻ. Mua sắm đồ dùng, ăn uống, nuôi con... anh để mặc tôi gánh vác.
- Cúng Tết Ông Táo xong, tôi vội vã đến công ty và cứ đinh ninh chồng ở nhà lo liệu được, không ngờ chiều trở về, tôi hết hồn khi nhìn mâm cơm nhà mình
- Đưa vợ đi dự tiệc cuối năm, tôi xây xẩm mặt mày phải quát lên để được về bởi tất cả đồng nghiệp đều có ý muốn kéo vợ tôi đi “tăng 2”
- Đến dự sinh nhật mẹ người yêu, em tặng một món quà đặc biệt nhưng vừa mở ra thì bác lấy tay che mặt còn em chỉ ước mình có thể tàng hình
Chồng tôi lương đã không cao lại còn luôn chắt chịu mua đồ cho nhà đẻ. Mua sắm đồ dùng, ăn uống, nuôi con... anh để mặc tôi gánh vác. Suốt 4 năm trời như thế khiến tôi cảm thấy không thể chịu nổi nữa.
Tôi nghĩ ra Tết tôi sẽ ly hôn... Bởi cuộc sống với anh chồng hời hợt, vô tâm này đã quá mệt mỏi rồi!Vĩnh với tôi kết hôn được 4 năm, có một cậu con trai hơn 2 tuổi. Anh đang làm nhân viên văn phòng với mức lương 10 triệu. Nói thật, số ấy mà sống ở Hà Nội một mình còn không mấy dư dả, huống chi còn phải lo cho vợ và con? Thế nên hầu hết các chi phí sinh hoạt trong nhà từ cục xà bông cho tới thứ to tát hơn như tủ lạnh, TV đều một tay tôi sắm sửa.
Đúng hơn là Vĩnh cũng chẳng bao giờ chủ động đưa tiền cho vợ, mỗi lúc tôi muốn mua món đồ gì to tát thì anh mới góp vào 1 chút. Còn bình thường, anh chỉ đưa 1 - 2 triệu (tùy tháng) gọi là đóng tiền ăn, còn đâu để mẹ giữ.
Mọi người không nghe nhầm đâu, mẹ chồng tôi giữ tiền của chồng đấy dù chúng tôi sống riêng và cách xa nhau gần 100km. Cũng không thể trách bà được, mà vẫn đề là chồng tôi lúc nào cũng như cậu bé to xác nên bị phụ thuộc vào mẹ quá nhiều.
Chưa hết, anh lúc nào cũng chỉ nghĩ tới bố mẹ, còn vợ con dường như là vô hình luôn vậy. Có lần anh mua yến sào, nhân sâm mang về cho bố mẹ nhưng cậu con trai 2 tuổi thì cũng mặc kệ, chưa từng được bố mua cho hộp sữa. Ngày lễ được thưởng, anh đem tiền thưởng mua cho mẹ đẻ chiếc dây chuyền, tôi và con cũng mặc kệ. Hay như Tết, anh xách giỏ lớn giỏ bé về nhà, còn nhà ngoại chẳng chút gì.
Tôi nhớ có lần bảo chồng mua cho con chiếc xe, anh gạt đi rồi bảo:
- Em mua cho con đi, những việc như thế cần gì anh quyết!
- Không phải anh quyết, mà em muốn anh bỏ tiền ra mà mua. Con là con của chung hay của mình em vậy?
- Lo cho con mà em cũng tính toán thế à? Em không lo cho bố mẹ chồng thì anh lo, mỗi người mỗi việc sao em còn tị nạnh nữa?
- Bố mẹ 2 bên thì cả 2 đứa đều phải lo, con cái cũng là của chung cũng chung tay nuôi nấng, chăm sóc. Em mà cũng chăm chăm lo cho bố mẹ đẻ thì ai sẽ là người nuôi con đây?
Đuối lý, Vĩnh gạt đi. Và chỉ có mình tôi bế con đứng trong nhà nhìn theo bóng chồng khuất dần ở ngoài ngõ.
(Ảnh minh họa)
Tôi chịu đựng cuộc hôn nhân như thế suốt 4 năm trời, nói thật đã quá chán ngán. Nhưng vốn dĩ cũng do tôi khi mới kết hôn đã không dứt khoát nên mới khiến chồng được thể. Thành ra, cứ mỗi ngày chồng lại vô lo với vợ con thêm 1 tí.
Mãi cho tới dịp gần Tết, con bị sốt xuất huyết, tôi bỏ hết việc cơ quan ôm thằng bé vào viện. Không chỉ bị phạt vì nghỉ nhiều giữa lúc gấp rút, tôi còn tốn không ít tiền nuôi con 2 tuần. Thế mà số lần Vĩnh vào thăm con được 2 - 3 lần, và anh chỉ mua duy nhất được 1 dây sữa, 1 cân cam cho thằng bé. Tôi không hiểu anh có yêu thương đứa con đẻ của mình chút nào không nữa.
Chính việc này, tôi quyết định không thể chung sống thêm nữa. Có chồng cũng chỉ như không, chi bằng tôi tự mình làm việc, kiếm tiền và nuôi con cho rồi.
Vốn đã đang ấp ủ kế hoạch ấy thì tối hôm qua, anh về nhà xong cầm 1 xấp tiền, ném xuống bàn xong vênh váo:
- Đây, cho em sắm Tết. Cứ thoải mái đi, mua gì mà biếu bên ngoại nữa. Lúc nào cũng chê chồng, em xem có mấy người xông xênh như anh?
Tôi chướng mắt vô cùng. Suy cho cùng cũng xác định bỏ, không cần nhẫn nhịn gì nữa nên tôi sẽ đáp trả tới cùng. Tôi mở tin nhắn thông báo số dư của ngân hàng ra, giơ điện thoại lên cho chồng thấy:
- Anh nhìn đi, đếm xem bao nhiêu con số. Anh nghĩ tôi cần 2 triệu này à? Cũng nói thêm để anh biết, qua cái Tết này chúng ta đường ai nấy đi, phải nuôi báo cô anh mấy năm trời như thế tôi mệt rồi.
Vĩnh tẽn tò khi thấy tài khoản của tôi có hơn 130 triệu đồng. Anh ta không nói lên lời, mãi mới ấp úng xin tôi hãy nghĩ lại chuyện ly hôn. Tôi gạt phắt đi, cuộc hôn nhân này tới lúc cần chấm dứt rồi.
Theo Helino
-
Tâm sự2 giờ trướcSau hai năm tôi cố tình lần lữa thực hiện thiên chức làm mẹ để chạy theo ánh hào quang trước mắt mình, một hôm Hoàng mời tôi xuống phòng khách, nghiêm túc thông báo rằng Hoa, cô giúp việc trẻ, xinh đẹp đã cho gia đình anh thỏa nguyện khi cô đã mang thai con của anh được ba tháng.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi không có nhu cầu nhiều nhưng "ngủ chay" vậy thì bao giờ mới có con đây?
-
Tâm sự6 giờ trướcSau khi bố qua đời, anh em tôi dọn dẹp phòng ngủ của ông và tìm thấy lá thư với vài chữ nguệch ngoạc cuối cùng.
-
Tâm sự10 giờ trướcTôi làm mẹ cũng tệ, mà làm con cũng chẳng ra sao…
-
Tâm sự1 ngày trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự2 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự2 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.