- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mất con vì không chịu chiều chồng
Chồng tôi lè bè hét toáng lên: "Cái thứ không biết chiều chồng. Ông đây không cần nhé. Mày không cho ông, ông kiếm con khác. Ông không thiếu gái nhé".
Chồng tôi là con trai một gia đình rất giàu có. Anh là công tử chính hiệu nên ngay từ nhỏ chưa biết đến khổ cực là thế nào. Cả gia đình từ bà nội đến bố mẹ anh đều phải nghe lời anh răm rắp, chẳng ai dám làm trái ý quý tử.
Còn gia đình tôi chỉ là viên chức bình thường, đủ chi tiêu chứ chẳng giàu có bằng một góc nhà anh. Nhưng anh nói anh yêu tôi vì tôi hiền, tôi có tự trọng chứ không như những cô nàng suốt ngày bám lấy anh để vòi tiền hoặc muốn lên giường. Khoảng thời gian yêu nhau, tôi kìm được chân anh khỏi đám bạn giàu có nhưng ham chơi, đua đòi. Tôi cứ tưởng mình đã thực sự thuần hóa được con ngựa bất kham. Nhưng tôi đâu ngờ, việc chấp nhận là cô dâu của anh lại mở ra chuỗi ngày bi kịch của cuộc đời tôi.
Sau khi cưới về, tôi nghỉ hẳn việc theo yêu cầu của chồng và gia đình chồng. Mẹ chồng tôi ra "tối hậu thư" là tôi phải mang thai ngay vì chồng tôi là cháu đích tôn. Nhưng không biết vì sao, dù không kế hoạch, mãi gần 3 tháng tôi vẫn chẳng có tin vui. Nhà chồng bắt đầu xôn xao điều tiếng về khả năng sinh nở của tôi. Còn chồng tôi suốt ngày bù khú bạn bè, gái gú bên ngoài, chẳng quan tâm xem vợ thế nào.
Áp lực sinh con quá lớn khiến tôi bị stress nặng nề. Nhưng chồng tôi vẫn chẳng bận tâm đến. Thậm chí, khi tôi tâm sự chuyện con cái, anh còn nói nếu sinh được thì sinh, không thì anh kiếm người khác sinh hộ tôi. Tôi đau đến nghẹn lời khi nghe chồng mình nói những lời đó.
Cuối cùng, sau 6 tháng chờ đợi, tôi cũng có thai. Cả nhà chồng tôi mừng rỡ vô cùng nhưng chồng tôi thì vẫn bình thường. Anh nói chuyện đàn bà có bầu là bình thường, nếu tôi không có, anh ta sẽ làm người khác có.
Có thai, tôi được nhà chồng quan tâm hết mực. Còn chồng tôi vẫn mải mê tận đâu. Mang bầu 6 tháng, chưa một lần anh pha cho tôi được một li sữa, hay mua cho tôi được một món ăn. Tôi nghén lên nghén xuống, anh còn cao giọng mắng tôi làm trò để được quan tâm. Tôi khóc suốt vì sự vô tâm đến lạnh lùng đó từ chồng. Nhưng tôi nghĩ chỉ cần có con, chắc chắn mình sẽ không buồn khổ nữa. Và tôi dồn hết tình yêu thương vào con trai bé nhỏ trong bụng mình.
Cho đến tối hôm đó, anh đi nhậu tới khuya mới về. Đã thế, anh nôn đầy giường khiến tôi lau dọn khổ sở. Vừa lau dọn xong, định ngủ một chút thì anh trở mình ôm lấy và đòi làm chuyện ấy. Quá mệt mỏi, lại sợ ảnh hưởng đến con nên tôi từ chối và đẩy anh ra.
Có ai ngờ, anh đạp tôi một cái thật mạnh vào bụng, đến mức tôi rơi xuống khỏi giường. Sau đó, chồng tôi lè bè hét toáng lên: “Cái thứ không biết chiều chồng. Ông đây không cần nhé. Mày không cho ông, ông kiếm con khác. Ông không thiếu gái nhé”.
Tôi vừa đau vừa ức nên khóc nấc lên trước sự hung hãn của chồng. Vừa lúc đó, mẹ chồng tôi nghe tiếng động nên chạy vào. Bà mắng chồng tôi vài câu cho có rồi đỡ tôi ngồi lên giường. Đến lúc này cả nhà mới phát hiện ra tôi chảy máu rất nhiều. Tôi cũng quá sợ hãi, chỉ biết gào khóc và cầu mong cho con được bình yên.
Khi tôi tỉnh lại trong bệnh viện, con đã rời xa tôi mãi mãi. Nghe những lời như dao cứa từ bác sĩ, tôi đau đến mức ngất đi.
Hiện giờ, tôi đã được bố mẹ ruột đón về chăm sóc. Chồng tôi sau sự cố đó chỉ tỏ vẻ thương xót một chút, ngoài ra chẳng an ủi gì tôi. Đến giờ trong tôi chỉ còn lại sự hận thù chồng, tôi đã soạn đơn ly hôn, chỉ chờ hết tháng ở cữ sẽ mang đến đưa cho anh ký. Nhiều khi nằm một mình, thương và tiếc con quá mọi người ạ. Làm thế nào để vơi đi nỗi đau này đây?
Theo Trí thức trẻ-
Tâm sự3 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự5 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự10 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự14 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự16 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
Tâm sự2 ngày trướcMột tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện với chồng nữa. Câu nói của chồng ám ảnh tôi trong cả giấc ngủ.