- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mẹ chồng ép ký giấy này, tôi không còn coi gia đình chồng là người thân
Ngày mẹ chồng đưa tôi tờ giấy và yêu cầu ký, tôi như bị đứng hình. Bản thân không ngờ khi có tiền, con người ta lại thay đổi chóng mặt như vậy.
Ngày tôi gặp và yêu anh, tôi biết anh là người đàn ông tốt, chu đáo. Tuy anh từng có một đời vợ, tôi không xem trọng việc đó. Tôi cho rằng, một người đàn ông từng trải, đổ vỡ hôn nhân sẽ là người biết trân trọng hạnh phúc, yêu thương người hiện tại hơn.
Chúng tôi cưới nhau trong sự ngỡ ngàng của bạn bè và gia đình tôi vì anh hơn tôi đến 15 tuổi. Tuy vậy, ngoại hình của anh khá trẻ trung nên trông cũng không chênh lệch nhiều.
Tôi nhận ra mẹ chồng chỉ coi mình là người ngoài (Ảnh minh họa: iStock).
Gặp tôi, bố mẹ anh nói rất nhiều. Ngoài việc ca ngợi con trai mình là người giỏi giang, chu đáo, mẹ anh còn không quên nói về đạo làm dâu, sống chung với nhà chồng giàu có. Mặc dù trong lòng tôi đã mặc định sẵn lấy chồng là phải sống riêng, không chung đụng, tôi vẫn im lặng gật đầu.
Sự ngoan ngoãn của tôi có lẽ đã được lòng người lớn và mẹ anh cho rằng, tôi là người dễ bắt nạt. Tất nhiên, tôi đâu có gì để phải thể hiện. Tôi cũng không thích mới gặp đã có thái độ không tốt, vì dù sao đó cũng là bố mẹ của người tôi yêu. Qua tiếp xúc lần đó, tôi hiểu mẹ anh không phải người hiền lành, chắc chắn sau này về nhà chồng, tôi còn phải chịu nhiều vất vả.
Sau đám cưới, mẹ chồng kiên quyết "nhà cao cửa rộng, con cái phải sống chung". Tôi không hài lòng nhưng chồng lại không dám quả quyết. Vậy là hai vợ chồng quyết định ở chung với bố mẹ chồng khoảng nửa năm thì tính ra riêng.
Nhưng đúng nửa năm sau, khi tôi định dọn ra ngoài ở lại mang bầu. Tôi chọn sống cùng bố mẹ chồng để tiện lúc sinh nở. Thời gian cứ thế trôi đi, tôi sinh con, mệt nhọc, công việc cũng phải gián đoạn vì con cái quấn.
Lúc này, mẹ chồng nói nếu tôi muốn ra riêng thì mẹ sẽ đưa tiền cho vợ chồng tôi mua một căn nhà lớn. Dù sao căn nhà ấy sau này cũng là của chồng tôi, con tôi nên bà không tiếc tiền. Bà sẵn sàng đầu từ vài tỷ bạc cho cháu.
Ban đầu, tôi chỉ nghĩ được ra riêng là tốt. Con cái sau này sống trong căn nhà khang trang, vợ chồng tôi cũng được tự do. Ngày nhận nhà, tôi vui ra mặt vì căn nhà quá đẹp. Tôi cũng tính toán sắm đồ đạc, nội thất thật hợp với mình. Nghĩ rằng căn nhà này mẹ chồng cho hai đứa, đứng tên vợ chồng tôi nhưng không…
Đến ngày nhận nhà, mẹ chồng bắt tôi ký vào một tờ giấy từ chối tài sản sau hôn nhân. Tôi choáng váng luôn vì không hiểu tại sao mẹ lại làm vậy.
Tôi thắc mắc thì mẹ bảo rằng: "Căn nhà này quá giá trị, vợ chồng các con mới lấy nhau, chưa có nhiều của cải chung. Vì vậy, để căn nhà này là tài sản chung của hai đứa quá không hợp lý.
Sau này, có tài sản chung phải là tiền của cả hai làm ra nên mẹ muốn con ký vào tờ giấy từ chối tài sản sau hôn nhân này. Tức là sau này nhà này chỉ của chồng con và chồng con có quyền chia chác cho ai đó tùy ý".
Nghe đến đây, tôi sốc nặng. Những tưởng mẹ chồng giàu có sẽ hào phóng thế nào, ai ngờ… Thứ tôi nhận về là sự phân biệt, coi thường. Tôi không quá giỏi giang nhưng cũng là người xinh đẹp, có công ăn việc làm thu nhập tốt, được nhiều người coi trọng. Anh từng có một đời vợ nhưng tôi không hề đong đếm chuyện đó. Vậy mà mẹ chồng lại coi tôi như người ngoài.
Nghĩ đến chuyện đó, tôi chỉ muốn chấm dứt tất cả mối quan hệ, muốn tự lực cánh sinh vươn lên để mẹ chồng không còn khinh thường mình nữa. E là tôi không ký vào tờ giấy đó thì không được ở căn nhà này.
Cuối cùng, tôi cũng đành ngậm đắng nuốt cay ký vào giấy và tự nhủ sẽ kiếm tiền, mua nhà cho mẹ chồng sáng mắt… Cũng kể từ ngày đó, tình cảm của tôi dành cho gia đình chồng không còn như xưa, mãi mãi không thể là người thân thích.
Theo Dân Trí
-
Tâm sự2 giờ trướcNgười ta thường nói "đàn ông đi biển có đôi, đàn bà vượt cạn mồ côi một mình" để nói về sự khó khăn khi người phụ nữ sinh con. Với tôi, câu nói đó đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi đi xuất khẩu lao động đã gần 10 năm, năm nay cũng đã 31 tuổi nhưng vẫn chưa muốn về nước, một phần vì tâm lý sợ sẽ khó tìm việc làm, phần vì sợ bị gia đình giục chuyện lấy chồng.
-
Tâm sự6 giờ trướcVả lại theo như lời chồng chị, thì anh ấy mới mắc lỗi ngoại tình lần đầu để cầu mong chị tha thứ, nhưng làm sao chị biết được đây là lần đầu hay lần thứ bao nhiêu chồng chị phản bội vợ?
-
Tâm sự10 giờ trướcTôi nghỉ làm, chăm sóc mẹ chồng nằm liệt giường 3 tháng ròng rã. Có ai ngờ, bà vẫn không cho tôi một phần đất nào.
-
Tâm sự11 giờ trướcMẹ chồng phát hiện số tiền mình cho cháu nội không cánh mà bay sang nhà thông gia nên bà tức giận, bỏ về và cắt luôn khoản trợ cấp này.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn chưa biết mở lời tâm sự với cậu con trai đương tuổi dậy thì như thế nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi bàn với chồng gửi tiền công cho mẹ ít nhất bằng tiền thuê giúp việc vì trong gần 6 năm trông cháu, mẹ tôi đã bỏ hết việc buôn bán mà thu nhập của mẹ chủ yếu từ nghề này. Chồng tôi giãy nảy lên rằng người nhà với nhau ai lại tinh toán công sá như thế.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhà tôi không còn an toàn để cất giữ vàng nữa rồi.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi thấy xe chồng dừng ở căn nhà 5 tầng khang trang và có một cô gái trông xinh đẹp, sành điệu tươi cười ra đón anh. Cô ta còn hỏi chồng tôi có khát nước không...
-
Tâm sự2 ngày trướcSốt ruột tôi gửi con gái nhờ chị hàng xóm trông hộ, rồi phóng xe máy đi tìm chồng trong nỗi thấp thỏm, sợ hãi. Vậy mà vừa rẽ vào con ngõ, tôi choáng váng, suýt té xỉu vì thấy chồng đang tình tứ âu yếm ôm hôn cô gái lạ ngay trước cổng một nhà nghỉ.
-
Tâm sự2 ngày trướcSau 7 năm hôn nhân, tôi quá chán ghét cuộc sống bên người chồng vừa vô dụng vừa gia trưởng, coi thường vợ, tôi chỉ mong anh ta ngoại tình để ly dị nhanh chóng.