- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Yêu nhau 10 năm mà người yêu vẫn cứ lần lữa chuyện cưới hỏi, tôi cay đắng đưa ra một tin nhắn nhưng đủ khiến anh ấy hốt hoảng van xin
Tôi không thể cứ chôn vùi tuổi xuân cho một người đàn ông mãi. Tôi cần tìm hạnh phúc cho riêng mình.
- Người yêu cũ bỗng tìm đến và yêu cầu chồng chịu trách nhiệm, tôi tung chiêu khiến ả lặn mất tăm
- Thấy con của người yêu cũ có nét giống mình, tôi ngờ ngợ mình là bố đứa bé nhưng lại bẽ bàng khi gặp mặt chồng em
- Lần đầu ra mắt nhà người yêu, tôi đã sốc khi nhìn thấy bố chồng tương lai, đặc biệt khi ông nói chuyện tôi sợ khiếp vía
Đọc bài "Hớn hở cầm giấy tờ nhà đến cầu hôn bạn gái, cô ấy thở dài đưa lại cho tôi một tấm thiệp mời đỏ chót kèm câu nói cả đời khó quên" mà tôi cay khóe mắt. Bởi tôi cũng giống như cô bạn gái trong bài, cũng từng đợi chờ cho đến khi không đợi được nữa.
Tôi và N yêu nhau đã 10 năm nay. Từ tình yêu học trò, đến tình yêu sinh viên rồi tình yêu của những người trưởng thành, tôi đều dành cho N. Suốt 10 năm đó, chúng tôi yêu xa có, yêu gần cũng có, đủ mọi cung bậc nên không dễ gì từ bỏ. Nhiều lần chán nản vì N thiếu tự tin, không muốn kết hôn, tôi đã định buông tay nhưng rồi đều xiêu lòng trước những lời van xin của anh.
N luôn miệng nói rằng khi nào anh ấy kiếm đủ tiền xây nhà to rộng, mua được xe, cho con học được trường quốc tế thì anh mới cưới vợ. Rồi anh năn nỉ tôi hãy đợi anh. Và tôi đã đợi. Tôi đợi từ khi 22 tuổi đến tận 28 tuổi, sắp hết cả tuổi xuân nhưng anh vẫn lần lữa.
Dù vậy, tôi vẫn thấy anh chịu khó làm việc hơn, tăng ca nhiều hơn để kiếm tiền. Chỉ là tiền kiếm được thì nhiều mà giữ lại không được bao nhiêu. Gia đình anh ở quê còn hai em nhỏ, anh phải phụ bố mẹ nuôi em nên không thể tự ý dùng tiền mình kiếm ra. Tôi cũng không thể ngăn cản anh được. Thậm chí có tháng tôi còn phải đưa thêm tiền cho anh chi tiêu vì anh sạch nhẵn ví. Nhưng càng lâu, tôi càng thấy chông chênh và bất mãn.
Cùng lúc đó thì T xuất hiện. Anh nhỏ hơn tôi 2 tuổi nhưng chín chắn, có lối suy nghĩ rất tích cực. Có thể nói T và N là hai người trái ngược nhau về suy nghĩ và tính cách. N nhút nhát, nhu nhược bao nhiêu thì T lại mạnh mẽ, thẳng thắn và năng động bấy nhiêu. Chính T đã trách tôi không biết quý trọng tuổi xuân và thời gian khi dành nó để đợi chờ một người đàn ông không có trách nhiệm. Anh ấy nói người yêu không hề yêu tôi, chỉ yêu chính bản thân mình thôi. Nếu yêu tôi, anh đã cưới tôi từ sớm rồi chứ không bao giờ bắt tôi đợi. Tôi đã phân vân mãi những lời T nói.
Nhiều lần chán nản vì N thiếu tự tin, không muốn kết hôn, tôi đã định buông tay nhưng rồi đều xiêu lòng trước những lời van xin của anh. (Ảnh minh họa)
Hai tháng trước, tôi lại hỏi người yêu về chuyện đám cưới. Lần này lại như mọi lần, tôi thất vọng não nề khi nghe anh từ chối. Anh nói anh sắp có chuyến tu nghiệp nước ngoài 2 năm, đi về rồi sẽ lên được chức giám đốc bộ phận chăm sóc khách hàng, lương sẽ cao hơn rất nhiều. Khi đó, anh sẽ mua nhà chung cư và cưới tôi.
2 năm, vậy là tôi sẽ phải đợi thêm 2 năm. Tôi hỏi N có thể không đi được không? Tôi cần một gia đình và một vị trí xứng đáng chứ không cần tiền. Tôi đã đợi 10 năm rồi. Không ngờ, N quay sang trách tôi không biết tạo điều kiện cho anh, tôi đã đợi được 10 năm, sao bây giờ không đợi thêm được 2 năm. Tôi cay đắng bỏ về ngay khi nghe anh nói thế.
Hôm qua, tôi đã gặp anh sau 2 tháng không liên lạc. N vui lắm, anh hào hứng vạch ra cuộc sống của chúng tôi sau 2 năm. Tôi cười, buồn bã đưa cho anh xem một tin nhắn. Xem xong, N sững sờ rồi nắm lấy tay tôi van xin. Tôi đã đồng ý làm vợ T. Tôi lấy từ ví ra tấm thiệp mời, đặt trên bàn rồi rời đi trong nước mắt.
Tôi không biết mình quyết định như vậy có đúng không? Tình yêu 10 năm, cuối cùng lại không bằng người quen chỉ vài tháng. Từ bỏ 10 năm thanh xuân, ai mà không đau đớn. Liệu tôi có vội vàng quá không? Tôi đau quá.
THEO NHỊP SỐNG VIỆT
-
Tâm sự5 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự13 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự15 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự16 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự2 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.