Tôi đã từng vừa cho hai đứa trẻ bú - một con đẻ, một con rơi của chồng vừa lặng lẽ lau nước mắt

Hai đứa trẻ giống nhau như đúc vì cùng giống chồng tôi nên chẳng ai nghi ngờ.

Hai đứa trẻ giống nhau như đúc vì cùng giống chồng tôi nên chẳng ai nghi ngờ.

Công bằng mà nói, chồng tôi thuộc dạng khá. Anh cao ráo, khỏe khoắn và hết lòng yêu thương vợ. Chúng tôi kết hôn sau ba năm yêu nhau nên tôi đã nghĩ mình hiểu anh tận chân tơ kẽ tóc. Anh tốt tính, hiền lành, nói chuyện hóm hỉnh và thu hút. Mẹ tôi hay nói nếu lấy anh tôi phải giữ anh thật kĩ, người như anh ra xã hội dễ bị cướp mất. Tôi cười, cho rằng mẹ quá lo xa. Yêu nhau 3 năm chưa ai cướp nổi anh một ngày khỏi tay tôi huống chi khi đã thành vợ chồng chung nhà.

Về sống chung rồi, anh cũng chẳng để hở ra một khe sơ hở để tôi nghi ngờ. Đi chơi, đi nhậu anh đều chở vợ đi cùng. Lương hàng tháng nhận tiền mặt cứ nguyên một phong bì còn đóng dấu niêm đỏ chót mang về giao hết. Mỗi tuần tôi sẽ phát lại tiền ăn, tiền xăng, cà phê sau. Điện thoại thì vứt lung tung đến độ tôi bực bội phải nhắc nhở cất cẩn thận vì sợ anh quên. Và hàng trăm lần kiểm tra các trang mạng cá nhân, tin nhắn, số điện thoại, tôi đều chẳng phát hiện ra một manh mối nào. Vậy thì tôi nghi ngờ anh ngoại tình làm gì?

Tôi đã từng vừa cho hai đứa trẻ bú vừa lặng lẽ lau nước mắt - Ảnh 1.

Vậy mà anh lại ngoại tình trắng trợn khiến tôi sốc đến mức chỉ muốn chết đi. (Ảnh minh họa)

Thế mà anh ngoại tình thật, ngoại tình trắng trợn ngay trước mắt tôi mà tôi không hề biết. Tôi cũng chỉ biết khi anh quỳ xuống thú nhận, xin tôi tha thứ và cho cô bồ ở nhờ vài tháng để cô ta sinh con. Tâm trạng tôi lúc đó không gì có thể diễn tả được. Chung quy là sốc. Chồng mình ngoại tình còn đòi mang bồ về nhà ở đợi sinh con thì ai không sốc, sốc đến mức chỉ muốn chết ngay thôi. Đã thế, khi đó tôi đang mang thai 3 tháng, sau cô ta 1 tháng.

Tôi đã phải xách ba lô lên đi du lịch một mình. Tôi ở lại vùng đất xa xôi tận 5 ngày để suy nghĩ thấu đáo vấn đề. Trong 5 ngày ấy, tôi vẫn để điện thoại nhưng không hề đọc bất kì một tin nhắn, nhận một cuộc gọi nào của chồng mình. Tôi chỉ nhắc anh không được để bố mẹ tôi biết chuyện. Tôi sợ họ đau lòng.

Tôi tự nhốt mình trong phòng khách sạn 5 ngày và chỉ ăn khi nào quá đói. Tôi lấy hết 50% tiền tiết kiệm để đi mua sắm nhưng tâm trạng vẫn không thể khá hơn được. Cuối cùng, tôi quay về và đối diện vấn đề. Trong 5 ngày ấy, tôi nhận ra mình vẫn còn rất yêu chồng và không muốn sống thiếu anh ấy.

Tôi chấp nhận việc thuê căn hộ cho bồ của anh sống với danh nghĩa em họ cho tới khi cô ta sinh. Vì cô ta vẫn còn là sinh viên nên chính tôi lại đứng ra lo giấy tờ chấp nhận bảo lưu kết quả học tập giúp để cô ta không bị lộ đã mang thai. Tuy nhiên tôi bắt cô ta và chồng kí vào giấy thỏa thuận. Sau khi sinh con, cô ta không được xuất hiện trước mắt chúng tôi nữa.

Tôi đã từng vừa cho hai đứa trẻ bú vừa lặng lẽ lau nước mắt - Ảnh 2.

Sâu thẳm tôi vẫn hận chồng và không thể xem đứa bé là con mình. (Ảnh minh họa)

Chồng tôi vẫn chăm sóc tôi chu đáo nhưng cũng không thể bỏ cô ta. Cứ mỗi lần nhìn thấy anh mua 2 hộp sữa bầu, 2 váy bầu, mua đồ sinh cho 2 người giống hệt nhau, tôi chỉ muốn phát điên lên.

Cô bồ anh cũng biết thân biết phận nên chẳng dám đòi hỏi nhiều ở chồng tôi. Tôi vì bị sốc nên sinh sớm hơn dự định một tháng và chỉ sau cô bồ một ngày. Khi xuất viện, tôi bế 2 đứa bé về và nói tôi sinh đôi. Cô bồ được tôi cho một số tiền để thuê người chăm hai tháng và sinh sống được trong vài tháng tiếp theo sau đó trở lại trường học bắt đầu cuộc sống mới.

Hai đứa trẻ giống nhau như đúc vì cùng giống chồng tôi nên chẳng ai nghi ngờ. Nhiều đêm cho hai đứa bé bú, tôi vừa lau nước mắt. Sâu thẳm tôi vẫn chẳng thể coi đứa bé là con mình dù nó không có tội. Tôi vẫn còn hận chồng. Anh vẫn tìm mọi cách để cải thiện mối quan hệ và chăm sóc tôi.

Tôi chán nản và hình như đang có dấu hiệu trầm cảm. Giờ tôi phải làm sao để làm tâm trạng mình tốt hơn đây? Tôi có nên trả con lại cho bồ anh không? Có nên thoát khỏi chồng để làm mẹ đơn thân không?


con riêng của chồng

ngoại tình


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.