Lý do đau đớn khiến người phụ nữ phải cho con uống thuốc ngủ mỗi ngày

Tabarak, 5 tuổi mỗi ngày đều phải uống thuốc ngủ trong cuộc hành trình chạy trốn khỏi IS của gia đình.

Tabarak, 5 tuổi mỗi ngày đều phải uống thuốc ngủ trong cuộc hành trình chạy trốn khỏi IS của gia đình.

Ngay tại thành phố Ramadi, một thành phố tại miền trung Iraq, cũng là nơi IS đặt quân chiếm đóng. Nỗi nơm nớp lo sợ của những người dân nơi đây, không biết sẽ phải ra đi lúc nào hay sẽ có chuyện gì xảy ra với những người thân của mình. Đa số những người dân sống tại thành phố này đều tìm cách trốn chạy khỏi đây càng sớm càng tốt.


Ngay tại thành phố Ramadi, một thành phố tại miền trung Iraq, cũng là nơi IS đặt quân chiếm đóng

Như trường hợp của gia đình cô Nada Saleh. Suốt nhiều tháng qua, cô Nada Saleh phải uống thuốc ngủ bởi đây là cách duy nhất để cô có thể chợp mắt giữa những tiếng bom đạn triền miên, khi lực lượng liên quân quốc tế và dân quân địa phương nỗ lực giải phóng thành phố quê hương khỏi tay IS.

di cư
Đa số những người dân sống tại thành phố này đều tìm cách trốn chạy khỏi đây càng sớm càng tốt. 

Tuy nhiên, đến thời điểm cao trào của cuộc chiến, cả gia đình phải sơ tán khỏi Ramadi và Saleh quyết định dành những viên thuốc ngủ cho các con của mình, trong đó có cô con gái út, Tabarak, chỉ mới 5 tuổi.

Cô Nada cho biết: “Chỉ những viên thuốc mới có thể khiến con tôi ngừng khóc và không bị phiến quân IS phát hiện”. Đồng thời, cô Nada cũng chia sẻ nỗi khổ tâm của một người mẹ rằng: "Tôi vẫn còn một vài viên thuốc ngủ cho các con uống để chúng không khóc và không làm lộ nơi ẩn náu của chúng tôi".

Gia đình 8 người của cô Nada đã cố gắng sống sót dưới sự giám sát gắt gao của IS suốt nhiều tháng, nhưng tới khi những kẻ hung bạo xuất hiện và châm lửa đốt nhà của họ thì gia đình cô đã quyết định ra đi.

Trong nỗi bàng hoàng và lo sợ, cô Nada kể lại: "Khi đốt nhà tôi, chúng kéo chúng tôi ra ngoài và dí kiếm vào cổ chồng tôi đe dọa. Chúng muốn chồng tôi đưa chúng tôi đến quận Suffiya nơi chúng cũng đang giam giữ các gia đình khác. IS đang ẩn nấp đằng sau các gia đình ở đó, dùng họ để trốn lực lượng Iraq".

Cô Nada sợ rằng vợ chồng bà và 6 đứa con sẽ bị IS dùng làm lá chắn khi lực lượng Iraq tấn công vào thành phố. May mắn thay, chồng của Nada cuối cùng đã trốn thoát khỏi IS nhưng như nhiều người đàn ông khác đã rời khỏi Ramadi, ông bị giới chức Iraq thẩm vấn để xem liệu có dính líu gì tới các phiến quân không.


Cô Nada sợ rằng vợ chồng cô và 6 đứa con sẽ bị IS dùng làm lá chắn khi lực lượng Iraq tấn công vào thành phố.

Cô Nada luôn hằn sâu trong tâm trí khoảnh khắc gia đình nắm tay nhau và vượt qua chiến tuyến. "Tôi đã cởi cái khăn trùm đầu màu trắng của con gái ra và vẫy nó khi chúng tôi đi qua đó. Tôi liên tục hét lên chúng tôi không phải là mối đe dọa", cô kể lại trong sự bàng hoàng .

"Vào khoảnh khắc đó, tôi nghĩ mình sẽ chết. Tôi đã đọc Shahada (lời cầu nguyện của người Hồi giáo khi sắp chết) khi chúng tôi đi qua đó. Tôi nghĩ mình đang đi về phía tử thần hoặc đi đến sự sống nhưng không còn cách nào khác tôi phải chấp nhận rủi ro. 
Trong 4 ngày, chúng tôi chạy trốn, di chuyển từ nơi này qua nơi khác", cô nhớ lại. "Đêm trước chúng tôi đã ngủ trong một tòa nhà bị đánh bom. Những đứa trẻ run lên vì lạnh nhưng chúng tôi không dám đốt lửa".

Cuối cùng, họ cũng đến được Habbaniyah, nơi có một khu trại dành cho những cư dân may mắn chạy thoát khỏi lãnh thổ bị IS chiếm đóng. Được xây dựng trên địa điểm của một "làng du lịch", nhiều ngôi lều ở Habbaniya vẫn còn trống bởi nhiều gia đình vẫn còn mắc kẹt bên trong thành phố Ramadi, cách đó hơn 40 km về phía tây.

Các lực lượng của Iraq, dưới sự yểm trợ của không lực phương Tây, đã đẩy lùi được các phiến quân IS khỏi trung tâm Ramadi vào tuần trước. Tuy nhiên, chúng vẫn còn kiểm soát nhiều khu vực thuộc các quận phía đông thành phố. Iraq cho biết khoảng 1.000 gia đình vẫn còn kẹt ở đông Ramadi. Chính phủ nước này tin rằng họ đang bị lợi dụng làm lá chắn cho các phiến quân.


Iraq cho biết khoảng 1.000 gia đình vẫn còn kẹt ở đông Ramadi. Chính phủ nước này tin rằng họ đang bị lợi dụng làm lá chắn cho các phiến quân.

Trong khi chờ đợi tin tức từ chồng mình, cô Nada và các con không thể làm được gì hơn ngoài việc hồi tưởng lại cuộc chạy trốn đáng sợ của họ và lo lắng khi nghĩ về tương lai. "Đã bao nhiêu lần tôi nghĩ mình có thể chết. Thậm chí bây giờ chỉ cần nghe tiếng một chiếc xe chạy vụt qua là tôi đã giật bắn mình. Chúng tôi vẫn bị ám ảnh bởi nỗi sợ hãi ấy", cô Nada cho biết.


 Theo Yến Như / Trí Thức Trẻ



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.