Đang trong lúc hoàn cảnh túng thiếu, được cho vay 100 triệu, nhưng mang về khoe chồng thì tiền "bay màu" chỉ sau 2 ngày

Chẳng hiểu vì sao chồng tôi ngày càng đổ đốn và thiếu trách nhiệm tới vậy!

Nhà người ta thì chồng gánh vác, cáng đáng giúp vợ, nhưng nhà tôi thì ngược lại. Chồng quá lười biếng, chỉ biết sa đà vào các thú vui nên chẳng nhờ được gì. Tôi lại phải cố mạnh mẽ, tháo vát, nhanh nhẹn thay phần ông xã. Nhiều khi nghĩ về cuộc hôn nhân này, tôi chỉ biết chán và thở dài.

Lấy nhau từ năm 2017 nhưng tới giờ đã 4 năm rồi, vợ chồng tôi chưa để dành ra được một tí tiền nào. Làm ra bao nhiêu tiêu sạch bấy nhiêu, mà còn chẳng phải tại tôi, tất cả của nả bị đốt hết vào thú vui vô bổ của chồng. Chúng tôi vẫn phải sống ở một căn nhà tạm mà bố mẹ chồng cho, nào đã dám sửa lại nhà xây căn mới. Căn nhà hiện tại khó ở, thôi thì cắn răng chịu đựng một chút cũng không sao, nhưng chồng chẳng hề có chí tiến thủ. Anh ở đâu cũng được, cứ nghĩ nhà chỉ cần che nắng che mưa là đủ.

Trước đây, chồng tôi là thợ sửa điện của một nhà máy, tay nghề khá ổn, lương tháng của anh đủ nuôi hai vợ chồng. Tôi cũng rất biết điều nên đi làm phụ giúp thêm. Tôi làm việc cho phòng văn thư của một thư viện tỉnh. Ấy thế mà chồng tôi tự dưng nghỉ việc, có khoảng vài chục triệu hùn vốn cùng mấy người bạn kinh doanh điện thoại cũ giá rẻ. Trải qua hai năm dịch bệnh, công việc làm ăn thua lỗ nên chẳng đi đến đâu, còn không lấy lại tiền về.

Đang trong lúc hoàn cảnh túng thiếu, được cho vay 100 triệu, nhưng mang về khoe chồng thì tiền bay màu chỉ sau 2 ngày-1

Ảnh minh họa.

Mỗi lần trong nhà túng thiếu, tôi cứ than vãn về cái khoản mà chồng bỏ ra để góp chung với bạn bè. Dần dần, giữa chúng tôi còn lạnh nhạt và hay xảy ra cãi vã. Hiện tôi có con nhỏ 2 tuổi, có lẽ vì chồng không muốn to tiếng trước mặt con nên mỗi lần giận dỗi, anh sẽ bỏ đi. Tưởng chừng anh về nhà bố mẹ đẻ nhưng không. Sau vài lần chồng đi qua đêm, tôi mới phát hiện ra những thú vui khác của chồng. Khi thì là bắn bi a, khi thì là ngồi net chơi điện tử. Thậm chí thời gian gần đây, anh còn ngồi chơi cờ với mấy người bạn.

Nghĩ đến thôi đã thấy chán. Lương của tôi ba cọc ba đồng, lo cho hai mẹ con đã quá sức rồi. Bây giờ chồng không đi làm gì cả, tháng chỉ đưa có ít tiền, có tháng còn không có đồng nào. Tôi rất buồn, ngột ngạt, muốn ly dị để tìm một hạnh phúc mới, song nghĩ đến con lại không đành. Nó còn bé, không thể để thiếu thốn tình yêu thương của cả hai bố mẹ được.

Đầu năm nay, tôi đã giục chồng quay lại nhà máy làm thợ sửa điện thì anh bảo không thích. Đến khi làm ầm lên, bố mẹ đẻ tôi tác động nữa nên chồng mới đi làm. Nhưng cũng chỉ được ít tháng anh lại nghỉ. Thậm chí tôi còn nghe nói, chồng mình gây hấn với quản lý ở nhà máy nên từ giờ không còn cửa quay trở lại làm việc.

Cuộc sống như bị dồn vào bước đường cùng. Thư viện vì dịch cũng không mở, tuy lương của tôi chỉ bị giảm đi một chút song tôi vẫn thấy lo lắng. Rất có thể một ngày nào đó, bên thư viện cắt giảm nhân sự, tôi sẽ chẳng còn nguồn thu nào hết. Bây giờ phải tính cách kinh doanh, vừa là tăng thu nhập, vừa là để chồng tôi có việc mà làm.

Đang trong lúc hoàn cảnh túng thiếu, được cho vay 100 triệu, nhưng mang về khoe chồng thì tiền bay màu chỉ sau 2 ngày-2

Ảnh minh họa.

Song một câu hỏi đặt ra vốn ở đâu. Vừa hay lúc này một người bạn của tôi ở bên nước ngoài về. Chúng tôi từng rất thân với nhau song nó có định hướng riêng nên sang nước ngoài học thạc sĩ, bây giờ quyết định quay về Việt Nam làm việc. Hẹn bạn một buổi cafe nhỏ, tôi có ý định vay tiền. Cũng may sau khi hỏi tình hình cuộc sống của tôi, bạn ấy chủ động đề nghị giúp đỡ. Cuối cùng, sau một buổi nói chuyện, bạn cho tôi vay 100 triệu đồng, bao giờ trả cũng được. Nói thật tôi rất mừng trong lòng, ghi nhớ khắc sâu sự giúp đỡ quá đỗi nhiệt thành này.

Nhưng có lẽ, điều mà tôi không ngờ là sau khi về nói với chồng về số tiền ấy, anh lại lén lấy thẻ của tôi và đem đi rút hết ra trong 2 ngày. Anh bảo bây giờ chưa tính làm ăn vội, để anh trả nợ đã. Tôi lập tức nổi giận, chồng khai thật là anh nợ 70 triệu đồng. Bây giờ chỉ còn 30 triệu trong số kia thôi. Cả ngày hôm đó tôi mất ăn mất ngủ, khóc lóc và phải đưa con về nhà ngoại. Có ai khổ như tôi không, đang hào hứng làm ăn kinh doanh thì chồng lại phá như vậy. Giờ tôi không biết làm gì với số tiền 30 triệu ít ỏi nữa. Chả nhẽ, tôi sẽ ly dị chồng luôn để khỏi mang cái nợ này vào người? Chứ thật tình tôi quá mệt mỏi rồi...

 

 THEO NHỊP SỐNG VIỆT

Xem link gốc Ẩn link gốc http://nhipsongviet.toquoc.vn/tim-kiem.htm?keywords=%c4%90ang+trong+l%c3%bac+ho%c3%a0n+c%e1%ba%a3nh+t%c3%bang+thi%e1%ba%bfu%2c+%c4%91%c6%b0%e1%bb%a3c+cho+vay+100+tri%e1%bb%87u%2c+nh%c6%b0ng+mang+v%e1%bb%81+khoe+ch%e1%bb%93ng+th%c3%ac+ti%e1%bb%81n+%22bay+m%c3%a0u%22+ch%e1%bb%89+sau+2+ng%c3%a0y+

nợ nần


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.