- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Một lần "say nắng" nơi công sở
Tính tình nghiêm túc và say mê công việc, Thuận không ngờ có một ngày mình lại bị “say nắng công sở”.
Ngồi ghế trưởng phòng hơn 3 năm, Thuận luôn chứng tỏ bản lĩnh cá nhân trong công việc và đời tư. Cắm cúi vào những bản báo cáo tài chính đầy số liệu từ sáng sớm đến tối mịt, anh thường về đến nhà khoảng 8, 9 giờ tối. Thứ bảy, chủ nhật làm thêm là việc thường xuyên.
Thuận hầu như không có thời gian vui chơi nhậu nhẹt và cũng rất ít thời gian dành cho gia đình. Mọi việc chăm sóc con cái, bố mẹ, đối nội đối ngoại tất tần tật đều một tay vợ đảm. Trách nhiệm chính của anh là kiếm tiền. Anh luôn tự hào mỗi khi đặt vào tay vợ một khoản kha khá để chi tiêu cho cả gia đình.
Nghiêm túc và say mê công việc, Thuận không ngờ có một
ngày mình lại vướng vào cái mà dân văn phòng thường gọi vui là “say nắng
công sở”. Đó là khi Thu chuyển đến phòng anh.
Là sinh viên mới ra trường, Thu nhìn đời với cặp kính màu hồng. Cái gì đối với cô cũng mới lạ. Công việc là niềm vui để cô say sưa tìm hiểu dưới sự hướng dẫn tận tình của Thuận. Nhìn ánh mắt trong trẻo của cô gái đang “mồm chữ O mắt chữ A” nghe mình chỉ việc, bỗng dưng Thuận thấy nao nao. Anh nảy sinh một tật xấu là rất hay liếc trộm Thu trong giờ làm. Đôi lúc, anh cố tình tìm cớ chỉ bảo công việc để được đứng bên cạnh cô.
Mấy anh chị em trong phòng có cố lắm cũng chỉ đến tầm 6, 7h là về hết. Bình thường chỉ có anh thường làm việc muộn. Bây giờ có thêm Thu vì cô chưa vướng bận gì, không cần về sớm, lại nhiệt tình muốn học hỏi thêm. Cứ tầm 8h tối là Thu rủ anh đi ăn lót dạ. Nhìn cái miệng xinh xinh của cô phụng phịu : “Em đói quá sếp ạ!” thì dù bận đến mấy, Thuận cũng rời bàn làm việc để đi cùng cô.
Đi bên Thu, Thuận cảm thấy như mình trẻ lại, như đang hẹn hò thuở sinh viên. Còn Thu, dù biết rõ anh đã có gia đình nhưng vẫn đem lòng mến mộ anh trưởng phòng phong độ. Xem ra họ đã trong hoàn cảnh “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”.
Sáng 20/10, Thuận vừa tỉnh giấc thấy vợ đã chuẩn bị sẵn một túi hoa quả rõ to như mọi năm :
- Phòng có mấy chị em nữ, hôm nay 20/10, anh là trưởng phòng thể hiện quan tâm một chút để động viên tinh thần chị em.
Ngáp ngắn ngáp dài, xỏ tay vào bộ quần áo là sẵn, Thuận phóng ra đường mua thêm bó hoa to đẹp rực rỡ. Riêng với Thu, Thuận đã chuẩn bị sẵn món quà là một lọ nước hoa để trong ngăn bàn làm việc của cô từ tối hôm qua. Vừa đến cửa phòng làm việc, Thuận đã nhận được tin nhắn cảm ơn của cô, trong lòng tự nhiên thấy vui quá.
Ngày 20/10 diễn ra thật vui, ai cũng khen trưởng phòng tâm lý. Chị Hòa vui miệng :
- Sếp hôm nay yêu đời mặc áo màu tím đẹp quá. Đẹp trai lại chu đáo, tâm lý với chị em thế cô nào chẳng mê.
Cả
phòng cười rộ lên. Thuận nhìn xuống cổ tay áo sơ mi được là phẳng phiu
của mình. Anh chả bao giờ để ý mình mặc áo màu gì vì sáng nào vợ cũng
sắp xếp sẵn, Thuận chỉ việc đóng bộ là đi làm luôn. Anh chưa bao giờ mà
cũng chẳng có thời gian đi shopping nên đồ của anh toàn vợ mua cho, rất
chuẩn size. Chỉ có duy nhất hôm qua anh đến trung tâm thương mại để mua
chai nước hoa hàng hiệu tặng Thu.
Buổi trưa, Thu nhắn tin rủ anh đi ăn “để cảm ơn món quà ý nghĩa”. Ngồi trong nhà hàng sang trọng như một đôi tình nhân, Thu gọi các món ăn với phong thái sành điệu. Suốt bữa ăn Thu nũng nịu yêu cầu anh gắp món này, bóc món kia cho cô. Không quen làm nên Thuận có phần lúng túng. Anh nhớ ra khi ở nhà, lúc ăn cơm hay có tiệc toàn vợ anh bóc tôm, cuốn nem, gỡ xương nên anh toàn quen “ăn sẵn”. Nhìn vẻ ngượng nghịu của anh, Thu phá lên cười. Chả hiểu sao anh thấy tiếng cười của cô không còn dễ thương tí nào mà có phần hơi vô duyên.
Lúc dắt xe ra về, Thu luôn miệng than thở “Ôi trời nắng thế này đen hết cả da” rồi õng ẹo nhờ anh dắt xe hộ. Thuận chợt nhớ có lần giữa trưa nắng hè, anh buột miệng kêu thèm nước mía. Vợ anh nhanh nhẹn dắt xe ra giữa ban trưa nắng gắt chỉ để đi mua nước mía cho anh.
Ăn trưa quá giờ nên Thuận phải ngồi lại muộn để làm nốt báo cáo. Mãi 11h đêm anh mới về đến nhà. Vợ anh hình như đã ngủ rồi. Mẹ anh vẫn đang ngồi phòng khách xem ti vi vui vẻ nói:
- Hôm nay vợ con lại bày vẽ làm tiệc 20/10 đấy, ăn cơm đi, nó vừa hâm lại lúc nãy. Mà năm nay vợ chồng chơi sang thế, tặng mẹ cả tour du lịch làm quà 20/10.
Thuận bước lên cầu thang, mẹ anh nói với theo :
- Vừa nãy bà ngoại cũng gọi điện lên gặp để cảm ơn con gửi điện hoa đấy. Con rể chu đáo thế, đúng là con gái bà tốt phước.
Thuận
thấy ngại quá, mấy việc này anh nào có nhúng tay vào mà vẫn được tiếng
thơm. Lên trên phòng nhìn vợ đã ngủ say, dáng nằm có vẻ mệt mỏi. Đúng là
không phải “đàn bà xấu thì không có quà” mà “phụ nữ đã lấy chồng thì
không được nhận quà”.
Trưa hôm sau, nhận được tin nhắn của Thu rủ đi cà phê trên hồ Tây, Thuận không ngần ngại từ chối luôn. Hôm nay, nhất quyết anh phải mời vợ đi ăn trưa một lần. Hẳn vợ anh phải ngạc nhiên và xúc động lắm đây!!!
Theo Trí thức trẻ
-
Đời sống05/02/2020Bên nào cũng có những lý lẽ riêng nhưng bây giờ khổ nhất chính là anh chị em cán bộ bởi họ không biết lấy tiền đâu ra mà sinh hoạt nữa!
-
Đời sống30/01/2020Tôi nghe mà xuýt xoa không thôi, chẳng biết bao giờ tôi mới sở hữu được chiếc áo khoác đắt đỏ nhường ấy.
-
Công sở25/01/2020Nghĩ rằng Tết sếp hay tụ họp bạn bè làm vài cốc bia cốc rượu nên nàng công sở quyết định mang biếu sếp đặc sản quê mình.
-
Công sở18/01/2020Những ngày này, dân văn phòng có lẽ đều xôn xao xoay quanh chủ đề “lương tháng 13” hay “quà Tết” được công ty biếu tặng.