- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
5 năm không có con, tôi vẫn hết mực yêu thương vợ cho đến ngày phát hiện ...
Nếu hôm ấy vật đó không rơi ra từ chiếc túi, nếu hôm ấy tôi không nhặt nó lên thì không biết vợ tôi sẽ còn giấu kín điều này đến bao giờ.
Giờ đây, ngồi trước máy tính trên màn hình là lá đơn ly hôn đang soạn giở, mắt tôi như nhoè đi. Có gì đó cay cay nơi khoé mắt. Thực sự phải kết thúc như vậy sao.
Chúng tôi cưới nhau được 5 năm. Tôi gặp vợ mình khi em vừa về nước. Sự khéo léo, tinh tế của em lập tức làm gã trai như tôi cảm thấy si mê. Tôi hạ quyết tâm phải theo đuổi em bằng được. Hồi ấy, em giữ khoảng cách với tôi lắm. Dù không biết gì nhiều về em, nhưng không hiểu sao, tôi cảm nhận được, trong đôi mắt em có sự u sầu, lạnh lùng đến lạ.
Tôi cảm nhận được, trong đôi mắt em có sự u sầu, lạnh lùng đến lạ. (Ảnh minh hoạ)
Để tránh phải đối phó với nhiều "địch", tôi tuyên bố với các anh em trong công ty, tôi sẽ theo đuổi cô ấy đến cùng. Đương nhiên, đó chỉ là những tuyên bố từ phía tôi, còn em thì luôn dửng dưng, thậm chí tôi còn cảm nhận được một chút gì đó bất cần đàn ông từ phía em.
Có lẽ, như các cụ nói, mưa dầm thấm lâu. 1 tháng, 2 tháng, rồi nửa năm đeo đuổi trôi qua, em dường như đã dần chấp nhận sự xuất hiện của tôi trong cuộc đời của em. Em cởi mở hơn với tôi, không còn coi tôi là người vô hình như hồi mới vào công ty.
Quyết tâm của tôi đã được đền đáp lại khi một ngày, em đồng ý nhận lời yêu của tôi. Khi ấy tôi đã hạnh phúc đến nhường nào. Tôi nhanh chóng thúc giục em về chung một nhà vì tuổi của cả hai đều không còn trẻ. Bố mẹ cũng mong tôi sớm yên bề gia thất.
Em đã chấp nhập lời yêu của tôi, à, có lẽ đúng hơn là chấ nhận cho tôi được ở bên em. (Ảnh minh hoạ)
Em đồng ý một cách thản nhiên. Tôi hơi bất ngờ. Dù trong thời gian yêu nhau ngắn ngủi, tôi không cảm nhận được tình yêu từ phía em, mà đúng hơn, đó là một sự chấp nhận, chấp nhận để tôi yêu em. Nhưng không sao, có tôi yêu em là đủ. Rồi thời gian sẽ khiến em cảm nhận được tấm chân tình này, tôi nghĩ vậy.
Kết hôn được một năm, chúng tôi đều khoẻ mạnh và sinh hoạt đều đặn nhưng vẫn chưa có tin vui. Bố mẹ tôi thì cũng đã lớn tuổi, tôi lại là con cả trong gia đình nên các cụ rất muốn có đứa cháu để chăm sóc. Tôi sợ em bị áp lực nên khi ai nhắc đến chuyện đó, tôi thường xua đi và bảo, con cái là lộc của trời cho, mình không thể thúc ép. Khi ấy, em vẫn lẳng lặng không nói gì.
Rồi một năm, hai năm nữa trôi qua, tin vui vẫn chưa đến với vợ chồng chúng tôi. Mẹ tôi còn ngày ngày sắc thuốc bổ cho em, những mong hai vợ chồng sớm có cháu cho ông bà. Tôi cũng thấy em uống một loại thuốc gì đó. Nhiều khi đang uống thuốc thì thấy tôi, em có phần lúng túng và tự nói mình đang uống thuốc bổ. Tuổi hai đứa đã không con trẻ, chắc em cũng mong lắm một đứa con để yêu thương và chăm sóc. Nhưng có lẽ, duyên chưa tới.
Kỷ niệm 5 năm ngày cưới, vợ tôi hôm ấy có chuyến công tác, tối muộn mới về. Tôi không trách em mà con dự định sẽ tạo cho em một bất ngờ. Tôi đã trang trí sẵn phòng ngủ với hoa hồng và nến. Rượu vang cũng đã chuẩn bị, sẵn sàng cho một đêm đáng nhớ. Đến giờ phút này, tôi thực sự khao khát có tiếng trẻ con trong nhà.
Tôi khao khát về một gia đình với những đứa trẻ. (Ảnh minh hoạ)
Hôm ấy em về muộn với khuôn mặt mệt mỏi. Em vứt chiếc túi xách trên sô pha, không nhìn tôi mà chỉ nói vỏn vẹn hai từ: "Em mệt!". Tôi chạy vào lấy khăn tắm đưa em, nói em tắm đi cho người thoải mái, anh chờ em.
Cánh cửa phòng tắm vừa đóng, tôi quay lại nhặt chiếc túi vừa rơi xuống sàn của vợ. Một vỉ thuốc trong đó rơi ra. Trong đầu tôi khi ấy chỉ hiện lên suy nghĩ, vợ ốm mà mình lại chẳng hay biết.
Từ phòng tắm đi ra, vừa thấy tôi cầm vỉ thuốc, em đã chạy vội tới giật lấy vỉ thuốc trong tay tôi. Bỗng nhiên, em to tiếng, chất vấn tôi. Em nói tôi lục túi của em, xâm phạm đến đời tư của em. Nói rồi em cầm túi cùng vỉ thuốc vào phòng đóng sập cửa lại. Đêm ấy tôi ngủ ngoài phòng đọc sách với những tâm trạng rối bời.
Một người chồng không thể nhặt đồ lên cho vợ sao? Tôi đã làm gì sai, vì sao em lại hốt hoảng và to tiếng với tôi như vậy. Bỗng, những nghi ngờ về vỉ thuốc đó loé lên trong đầu tôi. Tôi bật máy tính lên và quyết định tra xem đó là thuốc gì. Mọi thứ sụp đổ từ giây phút ấy.
Đó là thuốc tránh thai. Hoá ra thứ thuốc bổ mà em vẫn uống là thứ này sao. Năm năm chung sống, tôi hết mức yêu thương chiều chuộng em, bố mẹ tôi cũng hết sức chăm sóc em, để giờ này nhận ra là từng ấy năm chúng tôi đã bị em lừa dối.
Nhìn những dòng chữ trên máy tính, tôi như chết lặng. (Ảnh minh hoạ)
Có lẽ, ngần ấy thời gian em chưa từng yêu tôi. Chỉ là em chấp nhận cho tôi được ở bên em. Thứ tình yêu tôi tưởng chỉ là hão huyền, từ một phía. Sau 5 năm, em vẫn không muốn có con với tôi.
Vì sao, vì ai, chuyện gì đã xảy ra trước khi em đột ngột về nước? ...
Rất nhiều câu tôi muốn hỏi, nhưng không. Tôi đã dành cho em quá nhiều
rồi. Tôi đã cho em quyền làm tổn thương tôi. Trái tim tôi giờ như có
muôn ngàn vết cắt. Tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân không tình yêu này,
dù rất yêu em.
Theo Khám phá
-
Tâm sự2 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự13 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự17 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự18 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự18 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự22 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!