“Yêu nhầm” trẻ em- Nỗi đau người trong cuộc

Mẹ C. và mẹ N.T.T.T là chị em kết nghĩa lại sống gần nhà. Biết gia đình bạn khó khăn, mẹ T. luôn sẵn lòng giúp đỡ, thậm chí lo cả học phí cho con bạn. Những đứa trẻ của hai nhà cùng lớn lên bên nhau nên cũng trở nên thân thiết, nhất là C. và anh của T.

“Yêu nhầm” trẻ em nên bị phápluật nghiêm trị. Chuyện không mới, báo chí cũng đã nói nhiều nhưng đâu đó vẫnxảy ra, để lại nỗi đau cho những người trong cuộc.

Tòa chấp nhận kháng cáo củabị cáo và đại diện hợp pháp của bị hại, sửa án sơ thẩm, tuyên phạt bị cáoN.H.C (SN 1991) 10 năm tù về tội hiếp dâm trẻ em. Nghe đến đấy, mẹ của bịcáo lẫn bị hại đều rơi nước mắt. Họ mừng vì dù sao C. cũng đã được giảm 2năm tù. Nhưng rồi ngay sau đó, họ lại ôm mặt khóc.

 Từng gắn bó, thương yêu,giúp đỡ nhau, cả hai gia đình đều không ngờ và thật sự không mong muốn mộtkết cục như vậy đối với C.

Leo tường theo tiếng gọitình yêu

 Mẹ C. và mẹ N.T.T.T là chịem kết nghĩa lại sống gần nhà. Biết gia đình bạn khó khăn, mẹ T. luôn sẵnlòng giúp đỡ, thậm chí lo cả học phí cho con bạn. Những đứa trẻ của hai nhàcùng lớn lên bên nhau nên cũng trở nên thân thiết, nhất là C. và anh của T.

“Yêu nhầm” trẻ em- Nỗi đau người trong cuộc
Minh họa: Nguyễn Tài

 Thời gian trôi nhanh, 17tuổi, C. vẫn thường qua lại nhà bạn chơi, không ngờ một ngày bỗng phát hiệnem gái của bạn trổ mã, xinh đẹp như một thiếu nữ, dù chỉ mới hơn 12 tuổi. Vềphần T., thể chất phát triển sớm, cũng đã bắt đầu biết mơ mộng, tương tưngười con trai trắng trẻo, thư sinh và hiền lành vẫn thường qua lại nhàchơi.

 Hai đứa trẻ có tình cảm vớinhau nhưng gia đình vẫn không hay biết; thấy chúng quấn quýt, hay đi cùngnhau, họ vẫn chủ quan nghĩ chúng còn nhỏ, chắc chỉ quan hệ như anh em. Vảlại, người lớn còn có biết bao chuyện phải lo cho cuộc sống gia đình...

 Không bị người lớn canthiệp, tình cảm của cả hai nhanh chóng “chín muồi” dù hằng ngày vẫn cắp cặpđến trường, chơi đùa với bạn đồng lứa. Để tiện liên lạc, C. dành dụm tiềnquà sáng, mua cho T. một chiếc điện thoại di động.

 Tin qua, tin lại một thờigian, một buổi tối, khi cha mẹ đã ngủ, T. dùng điện thoại nhắn tin rủ C. quanhà, chỉ chỗ cho C. leo tường ở phía sau vào sân trong nhà rồi mở cửa đưa C.vào phòng ngủ. Ba giờ sáng hôm sau, T. len lén mở cửa cho C. leo tường ravề.

 Vài lần như thế cho đến mộtngày cuối tháng 12-2009, vẫn như những lần trước, C. trốn nhà, leo rào vàophòng ngủ của T.

 Đến khoảng 1 giờ sáng, chacủa T. thức dậy đi vệ sinh, ngang qua phòng ngủ con gái (do ổ khóa phòng bịhư, cửa không khép kín lại được), tình cờ nhìn vào, cha T. phát hiện C. đangnằm ngủ cùng T. Bất ngờ và tức giận, ông xộc vào phòng kéo C. ra, gọi cha mẹC. đến đồng thời báo công an xã.

 Hai gia đình chia sẻ nỗiđau chung

 Khi công an xã đến lập biênbản và yêu cầu đưa C. về cơ quan CSĐT công an huyện điều tra làm rõ, hai đứatrẻ và các phụ huynh mới ý thức hết được sự việc đã trở nên nghiêm trọng.Cha mẹ C. quỵ ngã vì lo lắng, hai đứa trẻ mặt cắt không còn giọt máu, còncha mẹ T. cũng bối rối, không biết phải làm sao, sự tức giận bỗng chốc đổithành sự thương cảm đối với nỗi đau của gia đình bạn.

 Cha T. nói trong một phútnóng giận, ông chỉ muốn nhờ công an can thiệp để răn đe hai đứa trẻ, thậttâm không biết và cũng không hề mong muốn C. phải ở tù.

 Khi cha mẹ C. gom góp được10 triệu đồng gửi gia đình bị hại để khắc phục phần nào hậu quả mà con traiđã gây ra, cha mẹ T. cương quyết không nhận: “C. cũng như con chúng tôi, anhchị để tiền ấy thăm nuôi nó”.

 Không chỉ vậy, họ đã cùnggia đình C. chạy đôn chạy đáo tìm luật sư bào chữa, động viên nhau và độngviên C. vượt qua những ngày tháng khó khăn... 

 Hôm xử phúc thẩm, nước mắtchảy tràn gương mặt hiền lành, phúc hậu, mẹ T. khẩn thiết cầu xin HĐXX khoanhồng cho C., nhận mình cũng có phần lỗi khi quá chủ quan, cứ nghĩ con gáicòn nhỏ mà thiếu quan tâm đến tâm tư, tình cảm cũng như những biểu hiện bấtthường của con...

 Ngồi hàng ghế bên dưới, mẹC. ôm chặt người em gái nức nở. Bà tự trách mình đã không quản lý con chặtchẽ để kịp thời ngăn chặn.

 Về phần C., dù không quá bấtngờ với mức án đã được tuyên (vì giảm hơn so với án sơ thẩm) nhưng ánh mắtvẫn không giấu được sự thất thần.

 Khi bị dẫn giải ra xe, C.quay về phía mẹ T. lí nhí nói lời xin lỗi và cảm ơn. Người mẹ ấy đã nghẹnngào dặn với theo C.: “Ráng cải tạo tốt để về sớm nha con!” rồi tất tả theomẹ C. xuống sân. Tôi cảm nhận trong giọng nói ấy là nỗi đau xót, lòng vị thavà biết bao yêu thương của tình mẹ.

Lời kết

 “Yêu nhầm” trẻ em nên bịpháp luật nghiêm trị, chuyện không mới, báo chí cũng đã nói nhiều nhưng vẫnxảy ra, để rồi nước mắt tủi nhục, đau xót lại rơi trên gương mặt của nhữngbậc sinh thành và của chính những bị cáo vừa bước qua tuổi vị thành niênchưa bao lâu.

 Điều khiến người dự khán bănkhoăn, day dứt chính là rất nhiều vụ án bắt đầu từ sự chủ động và giúp sứctích cực của bị hại - những đứa trẻ phát triển nhanh về thể chất, tâm sinhlý nhưng suy nghĩ bồng bột, non nớt, chưa được trang bị đầy đủ kiến thức vềgiới tính, pháp luật... Và một điều không thể không nói đến, những người lớncó phần lỗi không nhỏ khi thừa chủ quan nhưng lại thiếu sự quản lý, quan tâmđúng mực đến những đứa con đang tuổi lớn, cần vô cùng sự dìu dắt, hướng dẫntận tình của cha mẹ ở những bước đi đầu tiên vào đời.

Theo Tố Tâm
NLĐ




Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.